THÚ CHƠI CÂY
Một thời xung mãn xông pha
Về hưu vui với cây đa cây đề
Chốn thị thành vẫn hồn quê
Thu chơi cây cành còn mê lá cành
Lộc vừng xung quả cây xanh
Dáng huyền, dáng trực vươn cành đối giao
Tụ quần cây thấp cây cao
Tình cây tình đất dạt dào yêu thương
Ngày giọt nắng, đêm giọt sương
Lung linh hương sắc vấn vương đợ chờ
Bâng khuâng như thể trong mơ
Nửa đời nghiên bút bây giờ chơi cây