THƯƠNG LẮM HOÀNG HÔN
Sao hôm vội vã khuất ngàn
Mây thu về động nắng đang cất chiều
Ngõ gầy dáng trúc liêu xiêu
Bước như lạc giữa những điều không đâu
Thể như nước chảy qua cầu
Chẳng lưu được những sắc màu ngày xưa
Thương người đi nắng về mưa
Hết khô lại ướt buồn chưa kịp buồn
Nắng còn lưu luyến hoàng hôn
Gió đông khắc khoải bồn chồn- chiều rơi
Thẩn thơ hết đứng lại ngồi
Tự dưng lại nhớ những người ...rất dưng