THĂM LỆ CHI VIÊN
(Nhớ hồn Nguyễn Trãi)
Một vụ án đau ngàn thế kỷ
Lệ Chi Viên vườn lệ ngàn thu
Bao năm vì nước rửa thù
Văn thơ một áng, câu thơ một thời
Gươm khua hồn giặc rụng rời
Tài ba lỗi lạc đất trời không hai
"Bình Ngô sách" trong ngoài rực sáng
Nghĩa quần thần trọn vẹn thủy chung
Thù nhà nợ nước trả xong
Vui cùng non nước ruộng đồng cỏ cây
Hồn thơ xanh ngắt trời mây
Thương đời có một những ngày sao khuê
HOA MƯỜI GIỜ
Cứ mười giờ hoa nở
Đỏ tím một góc sân
Người đi xa về gần
Ai cũng khen hoa đẹp
Buồn hay vui chẳng biết
Cứ mười giờ nở hoa
Như tình ai xanh biếc
Đẹp như ngọc như ngà
Ngắm hoa mười giờ nở
Tôi nhớ em không nguôi
Chuyện những năm về trước
Có nhớ hay quên rồi
Tặng một bông mười giờ
Em cài lên mái tóc
Mắt buồn như muốn khóc
Vì thương hoa đấy thôi
Nay đã "xế chiều" rồi
Vẫn thương mười giờ nở
Biết ngày nào gặp gỡ
Hoa mười giờ ngày xưa
LẼ SỐNG
Dòng đời vẫn cứ cuộn trôi
Con thuyền số phận dập dồi sóng xô
Không gian vô tận bến bờ
Thời gian chẳng đợi, chẳng chờ riêng ai
Đường đời muôn nẻo dặm dài
Nông sâu, ghềnh thác, chông gai khó lường
Lấy lòng nhân ái tình thương
Dùng tâm, đức đạo. cương thường sáng soi
Xin đừng ích kỷ hẹp hòi
Trọng tình, quý nghĩa, yêu người thương ta
Khiêm nhường,độ lượng vị tha
Ấy là xử thế.ấy là đối nhân
Lòng lành, tâm thiện có lòng thanh cao
KHÁT
(Viết tặng một bạn thơ..MT
Miền quê nghèo)
Tuổi gì, con dại cháu thơ
Về hưu cảnh ấy còn mơ nỗi gì
Trang thơ chưa rộng đường đi
Nghiệp đời như nút lại ghì lòng nhau
Khát khao cuộc sống muôn màu
Khát khao hạnh phúc như nhau giữa đời
Khát khao một ánh mắt cười
Duyên ai đó để mượt lời dòng thơ
Cháy lòng khát một niềm mơ
Bình yên gia cảnh làm thơ cùng người